Sau một thời gian dài cái lạnh tê tái bao phủ miền Bắc thì đến hôm nay ánh nắng đã chói chang. Cảm giác như phải từ lâu lắm rồi ta không cảm nhận được sự ấm áp này. Một tín hiệu nho nhỏ dự báo mùa hè đang chạm ngõ nhà ta rồi đấy.
Nhắc đến mùa hè là nhắc đến cái nóng 40 độ, cái nắng đỏ da rát thịt, những cơn gió hầm hập khiến ta ngộp thở, những yên xe khiến ta giãy nảy. Thế nhưng ta cũng nhớ làn nước biển mát lạnh, những bộ cánh bay bổng mà gợi cảm, những tấm ảnh check-in thật rực rỡ. Mùa hè là mùa của những chuyến đi, mùa của năng lượng tích cực, mùa của giao lưu bạn bè giữa những quá xá rôm rả, mùa của những cơn mưa rào mát rượi. Ta nói ta chỉ mong cái nóng nhanh qua đi để ta không còn khó chịu, ta không còn phải lo lắng bảo vệ làn da bị tàn phá, bất tiện với những lấm tấm mồ hôi thấm ướt áo. Nhưng cho đến khi cái lạnh mà ta mong mỏi đến và hoành hành quá dữ dội, ta lại thấy nhớ mùa hè gắt gao. Giống như cây lá ủ mình trong mùa đông lạnh giá, ta dường như bị bào mòn những nhiệt huyết và động lực, chỉ muốn thu mình trong những cái kén và tận hưởng sự yên bình qua đi. Chỉ khi những ánh nắng đầu tiên khiến ta chợt tỉnh táo, ta mới cảm thấy mình đã ngủ quên quá lâu rồi. Mùa hè đến đốt lên trong ta niềm hứng khởi, khiến cho tâm trí ta trở nên sống động đầy màu sắc. Chẳng phải ngẫu nhiên mà những hoạt động sôi nổi đầy sức trẻ nhất lại luôn được diễn ra trong mùa hè. Bởi con người ta gặp mùa hè, sao có thể không muốn cháy hết mình trong những khát vọng và nhiệt huyết?...
Commentaires